TÌM MÌNH

Trong khi hăng hái tìm mình, ngươi đã lầm mình trong thế giới của muôn vật. Ngươi quên rằng chỉ bằng cách tĩnh tâm và trong lắng, con người mới mong tìm thấy mình. Ngươi châm lửa vào người để làm cây đuốc sống, rồi đi soi tìm bản thân trong mọi ngóc ngách của cuộc đời. Trong cơn mê đắm của cảm giác giả tạo về tự do, ngươi quên rằng mình là quả của tiền kiếp và nhân của hậu kiếp. Ngươi coi mình là một ngẫu nhiên đơn chiếc cần phải được khẳng định bằng tất cả mọi thỏa mãn tự nhiên. Ngươi đánh rơi ý thức về nhân quả. Ngươi không muốn phản biện cái đẹp và cái xấu. Ngươi muốn đứng lên trên, thâu gồm tất cả, chấp nhận tất cả, để có được cảm giác ngươi THỰC SỰ đang tồn tại như một CÁ THỂ TỰ DO CÓ TOÀN QUYỀN LỰA CHỌN. Trong khi cuộc đời xã hội của ngươi đầy rẫy sự chịu nhịn và bất lực, thì ngươi lại muốn có một cảm giác về tự do, về quyền tự quyết của cá nhân đối với vận mệnh mình. Ngươi sinh ra là người Việt Nam với tất cả thừa kế lịch sử của một thứ tâm linh Á Đông thâm trầm, giải dị và thiên nhiên, và nay ngươi muốn sống một cuộc sống tâm linh Âu Tây với những tính cách săn bắn ồn ào của vạn năm về trước.

Tagore nói: “Trí thông minh nhọn sắc cho nên không thể bao trùm, đâm thủng được mà không trụ vững.” Câu nói ấy có thể có ích với ngươi chăng?

Có thể là một cuộc khủng hoảng đang xảy ra với ngươi, trong đó mọi giá trị đều bị đảo lộn. Cuộc tao loạn tâm linh đó làm cho ngươi lần đầu tiên biết gọi những cái này là tầm thường, những cái kia là giá trị, và lần đầu tiên người biết ghét sợ những cái tầm thường đó. Một khi ngươi tự coi mình chỉ là một cá thể ngẫu nhiên sinh ra và sẽ ngẫu nhiên chết đi, ngươi sẽ không thấy có ý thức về trách nhiệm. Thế giới quy tụ vào một mình ta, và là hư vô. Cái đẹp chỉ là khoái cảm có tính cách giây lát, nó ngang với cái xấu ở phương diện chúng là phản hình của nhau. Tình nghĩa tìm thấy ở nơi mà bản thân mình được chấp nhận nhiều nhất. Mọi ý niệm sống đều xoay quanh cái TÔI, cái gì tôi muốn là phải, tôi không muốn là trái… Ngươi quên mất rằng bao thế hệ Âu-Mỹ đã từng tin vào thứ hiện sinh học thuyết ấy, và gần một thế kỷ qua đi, cái bế tắc của họ chỉ ngày càng trầm trọng. Đó không phải là nẻo đường giải thoát. Có thể đó là con lộ đưa ngươi tới sự giải phóng của đầy đủ mọi ham muốn, nhưng đó không phải là nẻo đường có thể làm cho ngươi thực sự hạnh phúc và bình an trong tận cùng tâm linh mình.

⋆ Tự vấn 1976 ⋆ Trịnh Lữ
(trích Trịnh Lữ Ghi chép)
⋆⋆⋆ Nối một cây cầu về phía ánh sáng ⋆⋆⋆
#noimotcaycau#TrinhLu

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s